Còn ai ninh cháo muối cà…
Khi Hà Nội bước vào thu, thời tiết mát mẻ, nhưng cái nắng hanh của trưa vẫn khiến ta nhớ đến những món ăn mộc mạc, thanh đạm, gợi hương vị quen thuộc. Giữa cái nắng ấy, bát cháo đậu kèm cà muối trở thành món quà giản dị, gợi nhớ về những ngày xưa bình yên trong lòng phố phường Hà Nội.

Dù tôi không lớn lên trong thời gian khó, khi cháo đậu chỉ là bữa ăn no bụng của nhà nghèo, ký ức tuổi thơ vẫn gắn bó với bát cháo sánh mịn, ngọt bùi và thơm mát. Gạo ngon ninh cùng đậu xanh hoặc đậu đen cho ra bát cháo dẻo thơm, ăn kèm cà pháo muối giòn và đậu rán tẩm hành. Món ăn tuy đơn giản nhưng mỗi miếng cà, miếng đậu, từng thìa cháo lại như xua tan đi cái nóng bức ngày hè.
Hình ảnh cô hàng cháo đậu ngày xưa dạo quanh phố với chiếc xe đạp cũ, bên cạnh là nồi cháo lớn, hũ cà và những bìa đậu vẫn in sâu trong ký ức. Không bàn ghế cầu kỳ, chỉ có chiếc xe rong lặng lẽ dừng lại ở những góc phố quen thuộc, để lại dư vị thân quen qua mỗi bát cháo giản dị. Ngày ấy, phố chợ Phùng Khắc Khoan luôn rộn ràng tiếng rao “Ai cháo đậu cà đây!” vào mỗi buổi chiều hè. Vị cà muối chua giòn, đậu rán thấm mắm hành đậm đà hòa quyện cùng cháo đậu thanh mát là món ăn dễ gây thương nhớ.
Dù năm tháng trôi qua, món cháo đậu cà vẫn giữ được cái hồn tinh túy xưa, nhưng có thêm chút thay đổi. Giờ đây, người ta đôi khi thêm trứng muối, cà pháo thay bằng cà bát muối chua ngọt… Những lần nhớ lại, tôi thấy bâng khuâng với hương vị xưa, nhưng cũng chỉ là nhớ vậy thôi. Lớn lên, chúng ta không còn “ăn vạ” chỉ vì một món ăn đã qua. Thay vào đó, kỷ niệm sẽ được gửi gắm vào hoài niệm, chia sẻ qua từng con chữ để ai cũng nhớ đến một món ăn dân dã, bình dị nhưng khó quên của Hà Nội: cháo đậu cà.
Nguồn: Báo Hà Nội Mới